Post by vietnam on Jun 10, 2009 15:46:03 GMT -5
Kẻ chỉ điểm giấu mặt
Trong thời gian qua, báo chí phương tây khá ồn ào về chuyện CIA công khai thừa nhận việc sử dụng những thiết bị vô tuyến mini để dẫn đường cho các vụ tấn công bằng UAV vào các mục tiêu Taliban và Al Qeada ở Afghanistan và Pakistan. Về mặt công nghệ, đây không phải là điều gì mới mẻ, nhưng hiếm khi giới tình báo quân sự thừa nhận việc mình sử dụng chúng.
Trong những năm qua, giới quân sự đã chi khá nhiều tiền của cho các thiết bị theo dõi, định vị và chỉ điểm, hay TTL. Công nghệ cụ thể thì vẫn là bí mật, nhưng về cơ bản, chúng thường dựa vào cơ chế phản xạ laser, thiết bị RFID công suất lớn…và có kích thước rất nhỏ, có thể được giấu trong sợi hay giấy.
Một số thực chất tồn tại trong các ứng dụng dân sự, ví dụ như những chip GPS tích hợp trong một số loại điện thoại. Tuy vậy, những thiết bị ứng dụng trong quân sự có kích thước nhỏ hơn rất nhiều.
RFID, công nghệ nhận dạng bằng sóng vô tuyến, là một thiết bị được ứng dụng rất rộng rãi trong ngành kinh doanh bán lẻ, quản lý kho hàng, thay thế cho mã vạch. RFID được dán vào một mặt hàng nào đó, và bên trong chứa thông tin liên quan đến mặt hàng đó. Một đầu đọc ở gần đó có thể thu nhận tín hiệu vô tuyến từ RFID và lấy thông tin mà không nhất thiết phải dùng một máy quét laser quét trực tiếp qua mã vạch như trước kia. Các RFID của giới quân sự và tầm hoạt động xa hơn. Bình thường chúng ở trạng thái nghỉ, và được kích hoạt bằng một xung radar nhất định và bắt đầu phát tín hiệu. Những RFID trong siêu thị có tầm phát sóng vài mét, còn của quân sự có thể 20km. Những thiết bị này có kích thước bằng cỡ một thẻ tín dụng, và có thể cung cấp thông tin về vị trí có độ sai lệch 1m. Những thiết bị này giúp cho máy bay định vị chính xác mục tiêu cần tấn công.
Một công nghệ khác sử dụng những thiết bị phản xạ laser bằng silion cực nhỏ. Khi một tia laser chiếu vào, thiết bị sẽ được kích hoạt và bắt đầu phát tín hiệu để truyền thông tin. Thông tin đó có thể chỉ đơn giản là vị trí của thiết bị, hoặc là quãng đường nó đã di chuyển kể từ lần phát tín hiệu gần đây nhất, hoặc là dữ liệu âm thanh, hình ảnh nó thu thập được.
Một công nghệ khác cho phép 'dệt' những sợi nhôm vào giấy, vải hay một số vật liệu khác. Những sợi nhôm này chỉ dài 65.mm và đường kính 1.5mm. Những sợi này được đan sao cho khi được radar chiếu vào sẽ tạo ra những tín hiệu phản xạ khác nhau và có thể phân biệt được. Một mảnh giấy để cuộn thuốc lá có thể là vật dùng để dẫn đường cho tên lửa từ cách xa nhiều km.
Một số công nghệ khác đã được đề cập đến nhưng không ai biết rõ đã từng được sử dụng chưa vì chúng nghe có vẻ hơi viễn tưởng, như việc xác định dấu vân tay từ xa, hay khuyếch đại mùi để xác định từng cá nhân cụ thề từ xa.
*************
Những cựu binh trên bầu trời
Không quân Mỹ đang bắt đầu một chương trình nâng cấp cho số chiến đấu cơ F-15 của mình, để tăng tuổi thọ của chúng từ 8000 giờ lên 12000, để lấp chỗ trống khi F-35 bị trễ hạn. Trước đó, F-16 cũng được nâng cấp từ 4000h lên 8000h. A-10 được kéo dài từ 8000 lên 28000. B-52 tăng gần gấp đôi, lên 28000. Việc kéo dài tuổi thọ của máy bay so với tuổi thọ được thiết kế là điều khá bình thường, vì sự tiến bộ liên tục của công nghệ vật liệu, bảo trì, lắp ráp…Tuy vậy, nó cũng cho thấy một vấn đề lớn hơn hiện nay, đó là tình trạng lão hóa của các đội máy bay trên phạm vi thế giới. Nguyên nhân chủ yếu không gì ngoài sự kết thúc của chiến tranh lạnh mà sự sụp đổ của LX, khiến cho chi phí quốc phòng của các cường quốc bị cắt giảm mạnh. Đa số chiến đấu cơ hiện nay được thiết kế từ cuối chiến tranh lạnh, và từ sau đó tới nay, các dự án phát triển giảm mạnh về số lượng do ngân sách hạn hẹp, và tương tự là ngân sách mua sắm mới.
Không quân TQ đầu năm nay cũng cho nghỉ hưu những chiếc Su-27 đầu tiên của mình, 24 trong đó đã đạt ngưỡng giới hạn 5000h bay. Tuy nhiên, một số bộ phận có tuổi thọ cao hơn, nên vẫn còn có thể dùng làm phụ tùng thay thế.
Máy bay của LX trước kia thường có tuổi thọ ngắn hơn, đặc biệt là động cơ. Mig-29 chỉ được thiết kế bay 2500h. Hiện nay Nga đang đề nghị các hợp đồng nâng cấp lên 4000h. Mig-29 có lẽ là máy bay cuối cùng của LX được thiềt kế với tuổi thọ ngắn như vậy, những máy bay sau, bắt đầu từ Su-27, được chú trọng nhiều hơn vào thời gian hoạt động, ít nhất là so với tiêu chuẩn của LX trước đây.
Không quân TQ, cũng như nhiều nước khác, chỉ định 2 phi công cho 1 máy bay. Một chiếc Su-27, với 5000h bay và tuổi thọ 20 năm, cho phép mỗi phi công bay từ 120-130h bay mỗi năm. Vẫn còn ít hơn nhiều so với các nước phương tây. Tiêu chuẩn Nato là tối thiểu 180h, các phi công Mỹ có thể tới 400h. Tuy vậy, 120h bay cũng là lớn hơn nhiều so với trước kia rồi.
Trong thời gian qua, báo chí phương tây khá ồn ào về chuyện CIA công khai thừa nhận việc sử dụng những thiết bị vô tuyến mini để dẫn đường cho các vụ tấn công bằng UAV vào các mục tiêu Taliban và Al Qeada ở Afghanistan và Pakistan. Về mặt công nghệ, đây không phải là điều gì mới mẻ, nhưng hiếm khi giới tình báo quân sự thừa nhận việc mình sử dụng chúng.
Trong những năm qua, giới quân sự đã chi khá nhiều tiền của cho các thiết bị theo dõi, định vị và chỉ điểm, hay TTL. Công nghệ cụ thể thì vẫn là bí mật, nhưng về cơ bản, chúng thường dựa vào cơ chế phản xạ laser, thiết bị RFID công suất lớn…và có kích thước rất nhỏ, có thể được giấu trong sợi hay giấy.
Một số thực chất tồn tại trong các ứng dụng dân sự, ví dụ như những chip GPS tích hợp trong một số loại điện thoại. Tuy vậy, những thiết bị ứng dụng trong quân sự có kích thước nhỏ hơn rất nhiều.
RFID, công nghệ nhận dạng bằng sóng vô tuyến, là một thiết bị được ứng dụng rất rộng rãi trong ngành kinh doanh bán lẻ, quản lý kho hàng, thay thế cho mã vạch. RFID được dán vào một mặt hàng nào đó, và bên trong chứa thông tin liên quan đến mặt hàng đó. Một đầu đọc ở gần đó có thể thu nhận tín hiệu vô tuyến từ RFID và lấy thông tin mà không nhất thiết phải dùng một máy quét laser quét trực tiếp qua mã vạch như trước kia. Các RFID của giới quân sự và tầm hoạt động xa hơn. Bình thường chúng ở trạng thái nghỉ, và được kích hoạt bằng một xung radar nhất định và bắt đầu phát tín hiệu. Những RFID trong siêu thị có tầm phát sóng vài mét, còn của quân sự có thể 20km. Những thiết bị này có kích thước bằng cỡ một thẻ tín dụng, và có thể cung cấp thông tin về vị trí có độ sai lệch 1m. Những thiết bị này giúp cho máy bay định vị chính xác mục tiêu cần tấn công.
Một công nghệ khác sử dụng những thiết bị phản xạ laser bằng silion cực nhỏ. Khi một tia laser chiếu vào, thiết bị sẽ được kích hoạt và bắt đầu phát tín hiệu để truyền thông tin. Thông tin đó có thể chỉ đơn giản là vị trí của thiết bị, hoặc là quãng đường nó đã di chuyển kể từ lần phát tín hiệu gần đây nhất, hoặc là dữ liệu âm thanh, hình ảnh nó thu thập được.
Một công nghệ khác cho phép 'dệt' những sợi nhôm vào giấy, vải hay một số vật liệu khác. Những sợi nhôm này chỉ dài 65.mm và đường kính 1.5mm. Những sợi này được đan sao cho khi được radar chiếu vào sẽ tạo ra những tín hiệu phản xạ khác nhau và có thể phân biệt được. Một mảnh giấy để cuộn thuốc lá có thể là vật dùng để dẫn đường cho tên lửa từ cách xa nhiều km.
Một số công nghệ khác đã được đề cập đến nhưng không ai biết rõ đã từng được sử dụng chưa vì chúng nghe có vẻ hơi viễn tưởng, như việc xác định dấu vân tay từ xa, hay khuyếch đại mùi để xác định từng cá nhân cụ thề từ xa.
*************
Tuổi Thọ Của Máy Bay
Những cựu binh trên bầu trời
Không quân Mỹ đang bắt đầu một chương trình nâng cấp cho số chiến đấu cơ F-15 của mình, để tăng tuổi thọ của chúng từ 8000 giờ lên 12000, để lấp chỗ trống khi F-35 bị trễ hạn. Trước đó, F-16 cũng được nâng cấp từ 4000h lên 8000h. A-10 được kéo dài từ 8000 lên 28000. B-52 tăng gần gấp đôi, lên 28000. Việc kéo dài tuổi thọ của máy bay so với tuổi thọ được thiết kế là điều khá bình thường, vì sự tiến bộ liên tục của công nghệ vật liệu, bảo trì, lắp ráp…Tuy vậy, nó cũng cho thấy một vấn đề lớn hơn hiện nay, đó là tình trạng lão hóa của các đội máy bay trên phạm vi thế giới. Nguyên nhân chủ yếu không gì ngoài sự kết thúc của chiến tranh lạnh mà sự sụp đổ của LX, khiến cho chi phí quốc phòng của các cường quốc bị cắt giảm mạnh. Đa số chiến đấu cơ hiện nay được thiết kế từ cuối chiến tranh lạnh, và từ sau đó tới nay, các dự án phát triển giảm mạnh về số lượng do ngân sách hạn hẹp, và tương tự là ngân sách mua sắm mới.
Không quân TQ đầu năm nay cũng cho nghỉ hưu những chiếc Su-27 đầu tiên của mình, 24 trong đó đã đạt ngưỡng giới hạn 5000h bay. Tuy nhiên, một số bộ phận có tuổi thọ cao hơn, nên vẫn còn có thể dùng làm phụ tùng thay thế.
Máy bay của LX trước kia thường có tuổi thọ ngắn hơn, đặc biệt là động cơ. Mig-29 chỉ được thiết kế bay 2500h. Hiện nay Nga đang đề nghị các hợp đồng nâng cấp lên 4000h. Mig-29 có lẽ là máy bay cuối cùng của LX được thiềt kế với tuổi thọ ngắn như vậy, những máy bay sau, bắt đầu từ Su-27, được chú trọng nhiều hơn vào thời gian hoạt động, ít nhất là so với tiêu chuẩn của LX trước đây.
Không quân TQ, cũng như nhiều nước khác, chỉ định 2 phi công cho 1 máy bay. Một chiếc Su-27, với 5000h bay và tuổi thọ 20 năm, cho phép mỗi phi công bay từ 120-130h bay mỗi năm. Vẫn còn ít hơn nhiều so với các nước phương tây. Tiêu chuẩn Nato là tối thiểu 180h, các phi công Mỹ có thể tới 400h. Tuy vậy, 120h bay cũng là lớn hơn nhiều so với trước kia rồi.